Hàng ngàn năm
hàng vạn năm
mặt trời thế kỷ vẫn đằm
như không
chỉ trái tim lửa rực hồng
cháy lên quá khứ
bụi hong kiếp người
Ta dại dột đi tìm ta ngốc nghếch
đường thênh thang, lòng phố mưa gầy
nghe cỏ mềm gồng nỗi nhớ trĩu vai
chờ tiếng dế vọng lời mê đắm
Ruộng nương nuôi lớn tóc dài
vườn rau chăm chút hình hài em xinh
cũng từ ấy, em dậy thì
em mộng mị
em kiêu sa
em nhan sắc
em thoát xác
quằn quại khỏi bao bọc quê mùa
Trên cánh đồng cò bay
tài nguyên tôi có chỉ là khoai lang, bụi sắn
tài nguyên của gã vun đầy lúa, bắp
những tưởng hai nhà an phận chăn trâu