Hết cong lại lún
những con đường mềm mại như nhung
tiếng hồi còi báo động…
Trái tim con hai nửa chia đều
phần Tổ quốc, phần dành cha mẹ
xin cho con yêu người khe khẽ
mạnh mẽ, ngoan cường… gửi trọn quê hương
Mỗi ngày xem tin ai đó được lên chức
tôi thường nhìn thẳng ngọn núi
dặn mình đừng tin đỉnh cao vừa nhìn thấy
Hiểm họa loài người là thứ khó lường
Tôi có mảnh vỡ hằn trên khuôn mặt mình
không bác sĩ thẩm mỹ nào xê dịch được
mảnh vỡ in dấu chân trẻ thơ khó nhọc
ngày ngày trách móc tôi
Giao thừa là thời khắc đánh dấu một năm cũ sắp kết thúc. Cùng với sự đầm ấm, no đủ, tiếng cười đùa hạnh phúc từ những chái bếp gia đình, ta nghe đâu đó tiếng thở dài vụn vỡ của những đứa trẻ đường phố… Không nhà, không người thân, không cái ăn cái mặc,… gia tài các em là sự hồn nhiên tóe máu lòng tôi.